Địa phương hoá khác chủ nghĩa bảo hộ ở chỗ cộng đồng vẫn có thể xuất khẩu và nhập khẩu

Khái niệm::
Địa phương hoá hay bị nhầm lẫn thành chủ nghĩa bảo hộ, chấm dứt hoạt động thương mại hay sự cô lập. Các cộng đồng vẫn có thể xuất khẩu hàng hóa dư thừa khi nhu cầu địa phương được đáp ứng, và họ vẫn có thể nhập khẩu những hàng hóa không thể sản xuất tại địa phương. Tuy nhiên, địa phương hóa cho phép sự tự chủ của địa phương, khu vực và thậm chí là quốc gia thay thế cho sự phụ thuộc vào các tập đoàn xa xôi, thiếu trách nhiệm.

Các nền kinh tế địa phương hóa phản ánh các nền văn hóa, nguồn lực và nhu cầu cụ thể, nhưng chúng vẫn khuyến khích việc trao đổi kiến ​​thức và ý tưởng tự do xuyên biên giới. Trên thực tế, địa phương hoá đòi hỏi sự hợp tác và cộng tác quốc tế để giải quyết các vấn đề toàn cầu như biến đổi khí hậu, và để tạo ra các thỏa thuận nhằm hạn chế lòng tham của các tập đoàn và ngân hàng toàn cầu.

Nguồn:: Vcil Community - LÀM THẾ NÀO ĐỂ XÂY DỰNG “NHỮNG” NỀN KINH... | Facebook